Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013
Từng ngày rồi lại từng đêm,
Suy tư trằn trọc, mình ên mình buồn,
Phải chăng số kiếp “đoạn trường”?
Canh cô độc quả, nổi buồn riêng mang!
Có những nỗi buồn chẳng biết chia sẽ cùng ai, chỉ có thể viết lên và nuốt giọt sấu vào trong cho long vơi đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét